Gặm 1 khối ưu phiền trong nhà bếp
Ta ngồi chờ khi nồi nước gần sôi
Nghĩ đời ta chỉ xuống cấp thế thôi
Ai ngờ tuột dốc còn hơn “vợ đậu”
Nay jobless ta chẳng còn gì nữa
Ôm việc nhà việc cửa giống Osin
Từ sáng trưa làm đến rêm mình
Như người ở ngày đêm không than vãn
Ta sống mãi trong niềm thương nỗi nhớ
Thuở MVG hoành tráng của ngày xưa
Nhớ lò thủy tinh đèn đốt sáng bừng
Nhớ IS ì ầm , nhớ dòng chai lẻng kẻng
Nhớ bạn thợ nấu hầm hì , vui tính
Nhớ những lần thủy tinh chảy …rợn người
Đứng trước lửa vẫn tiếng cười lố nhố
Nào đâu những hôm tiền đầy túi
Ta vui cùng mấy ông bạn lang thang
Đâu những lần nhậu nhẹt đến ngang tàng
Ta say xỉn đường về gần quên lối
Nhớ những ngày “lết “ tăng 2 , tang 1
Quán karaoke , quậy phá tưng bừng
Ôi thời oanh liệt nay còn đâu ....
Nay ta ôm niềm “ấm ức “ tới .. đâu
Chán những cảnh mỗi ngày không thay đổi
Những việc cỏn con, tầm thường không đáng kể
Cơm ăn , nước uống , áo mặc , dọn phòng
Đã thế vẫn chưa hết long nhong
Thêm vài việc như lau nhà hốt rác
Lương hưu trí hơn triệu đồng 1 tháng
Lề đường chưa đủ , ước gì quán” sang “
Hỡi nấm mồ 76 Tôn thất Thuyết
Là nơi MVG ta từng ngư trị
Nơi thênh thang ta ngang dọc ngày xưa
Nơi ta không còn được thấy bao giờ
Có biết chăng trong nhưng ngày buồn chán
Ta đang theo giấc mộng ngàn to lớn
Để hồn ta được phảng phất gần ngươi
Hỡi 1 thời quá khứ của ta ơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét